Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang
Chào bạn đã ghé thăm Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang!
Diễn Đàn là nơi giao lưu kết bạn, sưu tầm, lưu trữ, học hỏi và chia sẻ kiến thức.
Để cùng nhau tiến bộ trên con đường hướng thiện.
Chúc bạn sức khỏe và có nhiều thành công mới trong cuộc sống!

Om mani pad me hum
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang
Chào bạn đã ghé thăm Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang!
Diễn Đàn là nơi giao lưu kết bạn, sưu tầm, lưu trữ, học hỏi và chia sẻ kiến thức.
Để cùng nhau tiến bộ trên con đường hướng thiện.
Chúc bạn sức khỏe và có nhiều thành công mới trong cuộc sống!

Om mani pad me hum
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang

Mỗi người đều nhận được hai thứ giáo dục: một thứ do người khác truyền cho; một thứ, quan trọng hơn nhiều, do mình tự tạo lấy.
 
Trang ChínhTrang Chính  **MẠNH TƯ** Icon_portal  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Chào mừng các bạn đã ghé thăm Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang! Chúc các bạn sức khỏe và thành đạt! Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang.

 

 **MẠNH TƯ**

Go down 
2 posters
Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5, 6  Next
Tác giảThông điệp
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyMon Jan 20, 2014 11:17 pm

NHỮNG SUY NGHĨ SÂU XA CỦA MẠNH TỬ

Từ thời Trung Quốc cổ đại, vốn tục ngữ trong tiếng Trung đã rất phong phú. Một câu tục ngữ nhỏ có thể khiến cho tâm trí con người trở nên đơn giản hơn đúng lúc, để có thể sáng tỏ được chân lý.
Nguồn gốc của câu tục ngữ: "Bắt trộm một con gà mỗi tháng" là câu của một người tên là Mạnh Tử sống giữa những năm tháng thời Xuân Thu.


Đái Anh, một viên quan ở nước Tống thời Xuân Thu, ra quyết định giảm thuế. Ông hỏi Mạnh Tử, “Ta muốn giảm thuế. Mà chúng ta không có đủ kinh phí để giảm thuế nhiều như ta mong muốn. Ngươi nghĩ sao nếu chúng ta năm nay giảm ít và chờ đến năm sau mới giảm thuế đầy đủ?” Mạnh Tử nói, “Có một người hay ăn trộm một con gà bên hàng xóm mỗi ngày. Người ta nói với anh ta rằng, "Đây không phải là điều mà một người có đạo đức nên làm. "Vậy thì tôi sẽ ăn trộm ít gà hơn" Anh ta trả lời, "Tôi sẽ chỉ ăn trộm một con gà mỗi tháng và năm sau tôi sẽ không ăn trộm bất cứ một con nào nữa. Khi anh ta biết anh ta làm sai, anh ta cần phải dừng lại ngay. Sao phải chờ đến tận năm sau?”


“Bắt trộm một con gà mỗi tháng”, câu tục ngữ nhắc nhở những người biết rằng mình đang làm sai mà lại không sửa ngay. Đôi khi việc này rất khó, nhưng khi chúng ta nghĩ đến câu tục ngữ đơn giản này, có thể những suy nghĩ phức tạp của chúng ta sẽ trở nên đơn giản và chúng ta có thể tìm được con đường để biến thói quen tiêu cực trở thành một kinh nghiệm để học tập sau này.


Mạnh Tử rất giỏi trong việc dùng những việc tương đồng để diễn đạt ý mình. Ông nói rằng trị vì một đất nước là một việc đơn giản và chỉ là việc người cai quản có muốn cố gắng hay không. Tuyên Công ở nước Tề, cũng vào thời Xuân Thu, hỏi ông rằng, “Ngươi có thể nói ra sự khác biệt giữa thiếu cố gắng và không có khả năng không?” 


Mạnh Tử trả lời, “Nếu ai hỏi ngài rằng ngài có thể mang núi Thái Sơn trong tay và nhảy qua biển Bắc, và ngài nói, 'Ta không làm được,' thì đó là bởi vì ngài thực sự không làm được. Nhưng nếu ai hỏi ngài có thể bẻ một cành cây không, và ngài nói 'Ta không thể làm được,' đó là thiếu cố gắng. Trị vì một vương quốc không khó như mang núi Thái Sơn trong tay và nhảy qua biển Bắc.


Nó cũng dễ như là bẻ một cành cây. Vì ngài muốn chăm sóc hoàng thân quốc thích của mình, ngài chăm sóc cho người thân của tất cả mọi người. Vì ngài muốn tốt cho con cháu của mình, ngài cũng tốt với tất cả mọi trẻ em trên đời. Nếu ngài làm được như vậy, ngài sẽ giữ được vương quốc của mình trong lòng bàn tay.”


Câu chuyện trên nói lên rằng, khi trung thực với người khác và trung thực với bản thân mình, thì một người có thể thấy được bản chất thực sự của mình. Khi từ bi với người khác và bảo trì một trái tim vị tha, một người có thể làm những việc lớn lao.
Những câu chuyện nhỏ này rất đơn giản, nhưng hàm ý sâu sắc bên trong còn sống mãi qua hàng thế kỷ.
**MẠNH TƯ** Vpbnvd

tác giả:SOH
Nguồn: Mạnh Tử



Mạnh tử
Đức Nguyên Nguyễn Văn Hồng
• 孟子


Mạnh Tử (372-289 TCN) là người thi hành Nho gíáo

Mạnh: họ Mạnh. Tử: thầy. Mạnh Tử là thầy Mạnh.
Mạnh Tử, tên là Mạnh Kha, tự là Tử Dư, là dòng dõi họ Công Tộc Mạnh Tôn ở nước Lỗ.
Mạnh Tử người gốc ở đất Trâu đời Xuân Thu, thuộc nước Lỗ, nay là huyện Trâu tỉnh Sơn Đông, Trung quốc.


Theo sách Mạnh Tử phả, Mạnh Tử sanh ngày mùng 2 tháng 4 năm thứ 4 đời vua Chu Liệt Vương (372 trước TL) và mất vào ngày 15 tháng 11 năm thứ 26 đời vua Chu Noãn Vương (289 trước TL), thọ 83 tuổi.


Theo Liệt Nữ Truyện, năm Mạnh Kha lên 3 tuổi, đã mồ côi cha, nhà nghèo, ở gần nghĩa địa tại chân núi, thấy người ta đào chôn xác chết, lăn khóc, về nhà cậu bé Mạnh Kha cũng bắt chước đào chôn, lăn khóc.


Bà mẹ của Mạnh Kha là Chương thị (về sau gọi là Mạnh mẫu) thấy thế thì nói:
- Chỗ nầy không phải là chỗ cho con ta ở được.
Nói rồi, Bà dọn nhà ra ở gần chợ. Mạnh Kha thấy người ta buôn bán đảo điên, thêm bớt tiền nong, thì cậu bé Mạnh Kha về nhà cũng bắt chước nô nghịch một cách đảo điên như người ở chợ. Mạnh mẫu thấy thế lại nói:
- Chỗ nầy cũng không phải là chỗ cho con ta ở được.
Bà liền dọn nhà đến ở cạnh một trường học. Cậu bé Kha thấy trẻ nhỏ đua nhau học tập lễ phép, cắp sách vở, tập đọc tập viết. Về nhà cậu bé Kha cũng bắt chước tập lễ phép và cắp sách vở. Bấy giờ Mạnh mẫu mới vui lòng nói:
- Chỗ nầy con ta ở được.


Một hôm, cậu Kha thấy nhà hàng xóm giết heo làm thịt, về hỏi mẹ: - Người ta giết heo làm gì thế?
Mạnh mẫu nói đùa: - Để cho con ăn thịt đấy.
Nói xong Bà lại hối rằng: Ta nói lỡ lời rồi. Con ta còn thơ ấu, trí thức mới mở mang, mà ta nói dối với nó thì chẳng hóa ra ta dạy nó nói dối hay sao? Rồi Mạnh mẫu ra chợ mua thịt heo đem về làm cho con ăn thật.


Lại một hôm, Mạnh Kha đi học, bỗng bỏ về nhà chơi. Mạnh mẫu đang ngồi dệt vải trông thấy bèn đứng dậy, kêu con lại rồi cầm dao cắt đứt tấm vải đang dệt trên khung, nói rằng:
- Con đang đi học mà bỏ học thì cũng như mẹ đang dệt tấm vải nầy mà cắt đứt bỏ đi.
Từ hôm đó, cậu bé Mạnh Kha không dám bỏ học, lại học tập rất chuyên cần, học mỗi ngày một tiến, lại hay tập việc tế lễ.


2. Thời kỳ niên thiếu:
Khi lớn lên, Mạnh Tử theo học với thầy Tử Tư, tức là Khổng Cấp, cháu nội của Đức Khổng Tử.
Mạnh Tử học với Tử Tư hiểu được cái đạo của Đức Khổng Tử, lại có tài hùng biện và sở trường về khoa nói thí dụ. Lời nói của ông chắc chắn và mạnh mẽ, có sức thuyết phục. Mạnh Tử làm điều gì cũng lấy Đức Khổng Tử làm tiêu chuẩn.


Mạnh Tử nói Đức Khổng Tử là bậc Thánh về thời, nghĩa là Đức Khổng Tử có gồm hết các đức tốt của các bậc Thánh khác và ở vào thời nào cũng đều ứng dụng được cả.
Mạnh Tử ở vào thời Chiến Quốc, loạn lạc khắp nơi. Mạnh Tử cũng muốn đem tài học ra cứu đời. Ông muốn bắt chước Đức Khổng Tử định đi chu du các nước chư Hầu để đem cái đạo của Thánh nhân ra ứng dụng.



3. Thời kỳ đi chu du các nước chư Hầu:
Thời Chiến Quốc, thiên tử nhà Chu quá nhu nhược, không thể điều khiển được các vua chư Hầu. Mạnh Tử đành phải giúp vua chư Hầu, những nước nhỏ bé quá thì không thể làm gì được, nên Ông lưu ý đến hai nước lớn là Tề và Lương.
Những nước lớn nầy lại không chịu theo Vương đạo, mà chỉ muốn theo Bá đạo đặng làm Bá chủ thôn tính các nước khác, nên họ cho lời nói của Mạnh Tử là viễn vông, không thiết thực. 


Cho nên, khi Mạnh Tử đến nước Lương, vua Lương Huệ Vương hỏi Mạnh Tử:
- Ông có thuật gì làm lợi cho nước tôi không?
Mạnh Tử đáp:
- Nhà vua hà tất nói đến lợi, chỉ nên nói Nhân Nghĩa mà thôi. Nếu vua xướng lên nói rằng làm thế nào lợi cho nước ta, thì quan Đại phu cũng bắt chước nói rằng làm thế nào lợi cho nhà ta, kẻ sĩ và thứ dân cũng nói rằng làm thế nào lợi cho thân ta, kẻ trên người dưới tranh nhau điều lợi thì nước nguy mất.


Còn lấy Nhân Nghĩa mà nói, thì người bề tôi đem lòng nhân nghĩa thờ vua, người làm con đem lòng nhân nghĩa thờ cha, người làm em đem lòng nhân nghĩa mà thờ anh. Vua tôi, cha con, anh em, đều bỏ lợi, chỉ đem lòng nhân nghĩa mà tiếp đãi nhau, như thế mà không trị được thiên hạ là chưa có vậy. Vậy hà tất phải nói lợi.


Ý của Mạnh Tử là nếu người ta ai cũng nghĩ đến điều lợi mà quên nhân nghĩa, thành ra người ở đời cứ say đắm vào chỗ lợi lộc riêng thì sẽ tìm cách phá hại lẫn nhau, bởi đó sanh ra biến loạn và chiến tranh. Rốt lại, lợi ấy chính là điều hại.
Còn nói Nhân Nghĩa, tuy không nói đến lợi, nhưng kỳ thực là cái lợi rất lớn, vì mọi người ở với nhau trong xã hội, ai cũng đem lòng lo lợi chung trước mà lợi riêng sau thì trên dưới hòa thuận, thiên hạ hưởng phước thái bình.


Mạnh Tử đem thuyết Nhân chính nói với Huệ Vương:
- Bắt dân làm việc công, đừng bắt vào mùa cấy gặt thì dân trong nước dư lúa ăn. Khuyên dân không được đánh cá ở đầm, ao sâu bằng lưới dầy thì trong nước sẽ thừa tôm cá. Chặt cây trong rừng phải có mùa thì củi gỗ dùng không hết, khiến cho dân trong nước nuôi người sống, táng người chết, không phải phàn nàn thiếu thốn, là bắt dân làm Vương đạo đó. Rồi cấp ruộng đất cho dân, bắt họ chăm cày bừa, làm cỏ, trồng dâu nuôi tằm, khuyên họ nuôi các loài gia súc, lập nhà học ở làng, ở quận, để dạy dân biết hiếu đễ, trung tín, hình phạt thì giảm bớt, thuế má thu nhẹ. Dân đã ấm no lại biết lễ nghĩa thì chỉ cầm gậy mà có thể đánh bại được đạo binh hùng mạnh với giáp dầy giáo nhọn của hai nước Tần và Sở.


Đó là Nhân chính rất hay, nhưng tiếc rằng Lương Huệ Vương không chịu theo.
Mạnh Tử bỏ nước Lương đi qua nước Tề, được vua Tề đãi vào bực khách khanh.
Vua Tề cũng muốn mở mang đất đai, bắt nước Tần và nước Sở phải chầu phục, ngự trị cả Trung nguyên.


Mạnh Tử bảo vua không làm Nhân chính mà lại muốn được như thế kia, chẳng khác gì leo cây mà tìm cá.
Mạnh Tử ở vào thời quân chủ nhưng lại có một quan niệm rất mới, cho rằng thiên hạ là của chung, ông vua không có quyền lấy thiên hạ làm của riêng. Cái quyền cai trị dân là do Trời trao cho, tức là do lòng dân ưng thuận cho ai thì người ấy được. Cho nên Mạnh Tử nói:
- Dân vi quí, xã tắc thứ chi, quân vi khinh. Nghĩa là có dân mới có nước, có nước mới có vua. Cái chức vụ của người làm vua là phải bảo dân nghĩa là phải gìn giữ cái hạnh phúc của dân. Làm vua mà không hiểu rõ cái nghĩa vụ ấy là trái lòng dân, tức là trái mệnh Trời.


Vua phải quí trọng kẻ có đức, tôn trọng người có học thức, kẻ hiền ở ngôi, kẻ giỏi ở chức, nước nhà nhàn hạ.
Bởi cái tư tưởng ấy nên trong cái triết lý về chánh trị của Mạnh Tử có tinh thần Duy dân và Bảo dân.
Mạnh Tử là học trò của Khổng Cấp (Tử Tư) nên lấy đạo Trung Dung của Đức Khổng Tử làm căn bản. Lúc bấy giờ có nhiều học thuyết của nhiều nhà xung đột nhau kịch liệt lắm.


- Học thuyết của Dương Chu lấy Vị Ngã làm chủ nghĩa, nhổ một sợi lông của mình mà lợi cho cả thiên hạ thì cũng không làm.
- Học thuyết của Mặc Địch lấy Kiêm Ái làm chủ nghĩa, dẫu nhẵn trán mòn gót mà làm lợi cho thiên hạ thì cũng làm.


Mạnh Tử cực lực bài xích các học thuyết cực đoan nầy để làm sáng tỏ Đạo của Khổng Tử. Mạnh Tử học rộng, lý luận rất chặt chẽ, muốn đem cái sở đắc ra hành đạo nhưng không gặp thời. Ông có công rất lớn trong việc làm sáng tỏ Đạo Nho.


4. Thời kỳ tuổi già: Dạy học và làm sách Mạnh Tử.
Mạnh Tử đi chu du qua nhiều nước chư Hầu, muốn giúp vua chư Hầu thi hành Đạo của Thánh nhân, nhưng không vua nào chịu theo. Đến khi tuổi già, sức đã mỏi, ông xin từ chức quan khanh ở nước Tề trở về quê nhà dạy học trò, và cùng với các môn đệ như: Nhạc Chính Khắc, Vạn Chương, Công Tôn Sửu, sáng lập ra Thuyết Tánh Thiện, đồng thời ghi chép lại những điều mà Mạnh Tử đối đáp với các vua chư Hầu hoặc với bọn môn đệ, cùng những lời Mạnh Tử phê bình các chênh lệch của các học thuyết khác mà làm thành sách, đặt tên là sách Mạnh Tử, gồm 7 thiên, được liệt vào Tứ Thư của Nho giáo. (Tứ Thư gồm: Đại học, Luận Ngữ, Trung Dung, Mạnh Tử).


Đây là chỗ rất giống nhau giữa cuộc đời của Khổng Tử và Mạnh Tử. Đức Khổng Tử cũng ôm tài học bình sanh, đi chu du các nước chư Hầu, thuyết phục các vua chư Hầu chịu áp dụng cái đạo của Ngài để giúp dân giúp nước. Ngài chủ trương Vương đạo mà các vua chư Hầu lại muốn Bá đạo, Ngài thất bại và trở về nhà lo dạy học và làm sách lúc tuổi già. Cuộc đời của Mạnh Tử thì cũng rập khuôn y như vậy. Nhưng nhờ làm sách, dạy học trò, xiển dương cái đạo của Thánh hiền mà đạo Thánh được trường tồn mãi đến ngày nay.


Cái học của Mạnh Tử là chân truyền của cửa Khổng.
Mạnh Tử lãnh hội lời của Đức Khổng Tử nói trong sách Luận Ngữ: Tánh Trời phú cho người ta, ai cũng thiện cả, vì tập nhiễm nên mới có khác nhau. Nếu có thành ra bất thiện là vì người ta không biết giữ cái bổn tâm, chứ cái nguồn gốc của tánh là không thể không thiện được.


Mạnh Tử theo ý ấy mà lập nên thuyết Tánh Thiện, sở dĩ nói cái Tánh Thiện là vì tin có cái Thiên lý chí thiện, mà tánh người là một phần của Thiên lý ấy, tất phải thiện. Sự giáo dục phải lấy cái thiện căn ấy làm căn bản, rồi giữ cho nó không mờ tối và trau giồi phát triển lên để thành người lành người tốt.


Nếu nói rằng người có tánh ác, hay không thiện không ác thì không hợp với cái Thiên lý chí thiện.
Tánh là bổn nguyên của Trời phú cho con người. Tánh bổn thiện thì Tâm cũng bổn thiện. Tâm với Tánh có cùng một gốc, hễ hiểu rõ cái Tâm thì biết rõ cái Tánh, mà khi đã biết rõ cái Tánh thì biết rõ Trời Đất và vạn vật.


Tâm là cái thần minh chủ tể có đủ mọi lý để ứng với vạn sự, Tánh là cái lý hoàn toàn của Tâm, và Trời là nguồn gốc của cái lý ấy. Biết rõ Tánh là biết Nhân và Lễ của cái đức Nguyên và đức Hanh của Trời, Nghĩa và Trí là cái đức Lợi và đức Trinh của Trời. Biết rõ bốn đức Nguyên Hanh Lợi Trinh ấy là đạt được cái diệu dụng của Trời.


Trời cho ta cái Tâm ấy để làm chủ con người của ta, thì Tâm ấy với Trời cùng một thể. Đó chính là cái đạo nhất quán của Đức Khổng Tử.


Mạnh Tử đại biểu cho khuynh hướng lý tưởng của Nho giáo, chủ trương Duy Tâm, nên đã đạt được cái Tâm học cao thâm huyền diệu của Nho giáo, trở thành một vị thầy đứng sau Khổng Tử. Do đó, người ta tôn Mạnh Tử là bực Á Thánh, tức là bực Thánh đứng hàng thứ nhì dưới Khổng Tử, và được truy phong là Trâu Quốc Công (Trâu là đất Trâu, sanh quán của Mạnh Tử) , được phối hưởng nơi miếu thờ Đức Khổng Tử.



**MẠNH TƯ** 969333_144901582378695_383487378_n



1.Tất hữu sự yên, nhi vật chính,
tâm vật vong, vật trợ trường dã                                                                                                   Công Tôn Sửu thượng
 
Nhất định phải ra sức bồi dưỡng nó, nhưng chớ có kỳ vọng vào kết quả của nó, trong lòng không quên nó nhưng cũng không thể làm trái lại quy luật tự nhiên để giúp nó mau lớn.
Nước Tống có một nông dân, anh ta luôn lo lắng về sự chậm phát triển của những cây mạ non trong ruộng của mình. Thế là, anh ta tự cho mình là thông minh nên đã ra đồng kéo từng cây mạ non lên để nó chóng lớn. Khi làm xong, anh ta thở phào và chạy một mạch về nhà khoe với mọi người trong nhà: ''Hôm nay thật mệt chết được nhưng tôi đã làm được một việc rất thông minh. Ngày mai mình ra đồng mà xem, ruộng lúa nhà mình sẽ cao lớn hơn của người ta''. Con của anh ta vừa nghe xong, vội vàng chạy ra ngoài đồng chỉ nhìn thấy những cây mạ non vừa mới gieo đã chết khô cả rồi.
Đây là câu chuyện ''kéo mạ mau lớn'', khiến cho Mạnh Tử vô cùng buồn mà than thở.
Trong trời đất này không có ít người muốn giúp cho cây mạ non được chóng lớn, những người
này cho rằng đây là con đường ít tốn công sức, không cần phí công cố gắng, cũng giống như
người lười làm ruộng mà không nhổ cỏ vậy; nhưng những người kéo mạ mau lớn này, không
những phí công vô ích, còn làm tổn hại đến đám mạ non của mình.
Sự nghiệp giáo dục cũng giống như trồng trọt, chăn nuôi vậy. Việc chăn nuôi nhất định cần phải có thời gian, không phải ai cũng có thể nuôi cho vật trưởng thành. Trồng một cây mạ nhỏ cũng cần phải có thời gian, để nó có thể hấp thụ dưỡng chất và ánh sáng mặt trời, có lúc phải chiến đấu với phong ba bão táp, cũng chính là nhân tố bền vững kiên cố không thể thiếu đối với sinh mệnh nhỏ bé của nó. Trong khoảng thời gian này, các loại cỏ dại xâm phạm vào cánh đồng, chỉ có thể giúp cho nó có được thời gian để tôi luyện. Thế nhưng, hiện nay con người luôn ở trong tâm trạng hấp tấp muốn mau chóng có được thành công và tiến gần đến với thắng lợi, hôm nay gieo trồng, ngày mai lại muốn thu hoạch. Để đạt được mục tiêu như vậy, bất chấp tất cả làm như việc ''kéo mạ non chóng lớn” vậy. Rất nhiều phụ huynh lo sợ chỉ muốn con cái mình mau chóng có được tương lai tốt đẹp, cho nên bắt con mình chăm chăm vào việc học để thành tài, khiến cho tuổi thơ của con trẻ ngày ngày trôi qua với “cơn ác mộng học tập".
Sau khi hủy bỏ việc thi cử, bọn trẻ hoàn toàn không lấy lại được thời kỳ xán lạn từng có của
tuổi thanh xuân. Ngược lại, trong thời kỳ ''kéo mạ mau lớn'' này của họ, trở thành vật hy sinh
trong hoàn cảnh toàn bộ những tư tưởng giáo dục không phát triển. Ngay đến cả những môn
học đầy hứng thú và ý vị như ''hội họa'', ''thể dục'', cũng cần phải có một nền tảng ban đầu vững vàng.
 
Danh ngôn phương Tây

Zullah: ''Một người vốn đã rất tốt, lại còn muốn tốt hơn, đó chính là một sai lầm”.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/


Được sửa bởi Tri Âm Quán ngày Fri Feb 07, 2014 6:56 pm; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyMon Jan 20, 2014 11:29 pm

2.Thuật bất khả bất thận dã
                                               (Công Tôn Sửu thượng)
Cho dù là làm bất cứ ngành nghề hay học tập nghề gì, cũng không thể không lựa chọn
cẩn thận.
Người ta chế tạo cung tiễn là để đánh nhau, lẽ nào không tàn nhẫn hơn là người chế tạo giáp phòng vệ sao? Một người chế tạo ra cung tiễn sợ việc tạo ra một cái tiễn không có lực sát thương, còn người chế tạo ra giống chống đỡ thì lại sợ cung tiễn sẽ làm sát thương đối với mọi người. Vì một vị bác sĩ trị bệnh cho người khác cũng giống như một người thợ làm ra một đồ vật. Một vị bác sĩ trị bệnh cho người thì sợ sức khỏe của bệnh nhân không tốt, còn người làm quan tài thì lại sợ không có người chết. Một người hi vọng bản thân mình có được sự cống hiến cho xã hội thì cần phải thận trọng lựa chọn ngành nghề cho tốt. Và động cơ quyết định chính là cần phải xem khát vọng thật sự của bản thân mình.
Nhà bác học vĩ đại nhất của thế kỷ XX, Albert Einstein (1879 - 1955), cả đời đã cống hiến cho việc nghiên cứu vật lý học, đã có những phát minh ra những lý luận quan trọng làm thay đổi toàn bộ định luật vật lý học.
Do Einstein là người Do Thái, sau chiến tranh thế giới lần thứ nhất, ông bị sự áp bức của Đảng Công nhân Đức quốc gia Xã hội chủ nghĩa (tiếng Đức là Nationalso-zialistische Deutsche Arbeiterpartei, viết tắt là NSDAP, gọi tắt là Nazi, gọi tắt trong tiếng Việt là (Quốc xã)
đành phải từ bỏ công việc giảng dạy ở đại học Berlin, di cư đến Mỹ. Thời kỳ đầu thế chiến thứ
hai, Einstein lo lắng chính quyền của bọn Đức quốc xã có thể chế tạo ra bom nguyên tử, vì thế
ông viết thư gửi cho Tổng thống Franklin Roosevelt, Mỹ bí mật cho chế tạo bom nguyên tử. Đại chiến thế giới thứ hai Mỹ đã cho thả thử nghiệm xuống hai thành phố Hiroshima và Nagasaki của Nhật Bản.
Sau khi tận mắt chứng kiến vì phát minh hạt nhân nguyên tử tạo nên địa ngục nhân gian trong hai cuộc đại chiến, Einstein cảm thấy nội tâm bất an, không cách nào trấn tĩnh được mình. Do đó nửa đời còn lại ông không ngừng kêu gọi việc bảo vệ hòa bình thế giới, hy vọng nguyên tử có thể giúp cho nhân loại có được tiện ích trong cuộc sống và tiến bộ khoa học, chứ không phải dùng để hủy diệt toàn thể nhân loại.
Khoa học kỹ thuật giống như một con dao hai lưỡi, nó có thể mang đến sự tiện ích cho đời sống con người, cũng có thể trở thành vu khí lợi hại tàn sát con người. Nước có thể chở thuyền, cũng có thể lật thuyền, sự vật luôn có hai mặt của nó, còn phải xem con người dùng trí tuệ để lựa chọn mặt nào cho thích hợp.
 
Danh ngôn phương Tây

Johann Wolfgang von Goethe: ''Không cách nào có thể khống chế sự hoạt động, cho dù nó thuộc tính chất gì, cuối cùng ắt sẽ về với đất mà thôi”.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Quốc Cường
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Quốc Cường


Tổng số bài gửi : 1043
Reputation : 15
Join date : 27/07/2013
Đến từ : Tri Âm Quán/Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyFri Jan 24, 2014 1:17 pm

3.Nhất tề nhân phó chi, chúng sở nhân hưu chi,
tuy nhật thác nhi cầu kỳ tề dã, bất khả đắc hĩ
                                                      (Đằng Văn Công hạ)
Thầy giáo người nước Tề dạy cho con ông ấy học, thế nhưng có rất nhiều người nước Sở đến nói chuyện gần đó, thì cho dù là mỗi ngày có đánh mà ép nó nói tiếng nước Tề thì khó lòng làm được như thế.
Câu chuyện Mạnh mẫu (mẹ của Mạnh Tử) ba lần dọn nhà, là câu chuyện mà mỗi người chúng ta cũng đã từng biết đến. Trong câu chuyện này, đầu tiên nhà của Mạnh Tử dọn đến ở gần chợ, rồi lại chuyển đến ở gần nghĩa trang, và cuối cùng là dọn đến ở gần trường học.
Điều mà cả câu chuyện muốn nhấn mạnh đó là mẹ của Mạnh Tử rất xem trọng môi trường học tập của con trẻ. Bởi vì bản tính của trẻ con rất giỏi bắt chước, môi trường sống rất dễ ảnh hưởng đến nó, có thể nói đây là nhân tố mấu chốt để có thể biết được việc giáo dục có thành công hay không.
Tôi từng nghe nói những bậc phụ huynh hiện nay hay than phiền về việc con cái rất khó
giáo dục, không chịu nghe lời. Ngoài khả năng học tập bị giảm sút, thái độ học tập cũng không
bằng hai mươi năm trước đây, thậm chí còn không bằng mười năm trước. Phàn nàn, than
phiền... dường như là sự nghiệp giáo dục đã trở thành việc khó có thể tiếp tục đi đến bước cuối của nó.
Tôi nhớ về quá trình học tập của mình lúc còn ấu thơ, các thầy giáo đứng trên bục giảng luôn than phiền rằng chúng tôi không biết trân trọng những hạnh phúc mà mình có được.
Bởi vì khi họ còn nhỏ họ phải nỗ lực thế nào, phấn đấu thế nào mới có thể có được cơ hội đến
trường. Thế nhưng, khi ngồi ở lớp, chúng tôi cảm thấy những lời giảng của các thầy cô thật
khó có thể tiếp thu. Thật ra, thời niên thiếu của chúng tôi cũng có những lo lắng của riêng
mình, cũng có những vấn đề quấy nhiễu tâm hồn của chúng tôi. Sau này mới biết, nếu không
dùng tấm lòng để đối đãi với học sinh của mình một cách hợp tình hợp lý, mà lấy kinh nghiệm
sống của mình để ép buộc chúng như mình thì chỉ có thể khiến cho học sinh của mình nảy sinh
thái độ phản cảm.
Nếu như dựa vào điều kiện sống hiện thời, có thể cho học sinh chuyên tâm hướng đến hoàn cảnh học tập, lôi cuốn sự chú ý của học sinh, dẫn dắt học sinh hướng tới những mục tiêu học tập mới là thách thức quan trọng nhất của người làm công tác giáo dục. Trong thời đại thông tin như vũ bão này, thế giới trong tương lai thật khó có thể tưởng tượng ra được, và công việc trước mắt mà chúng ta phải làm đó là nghĩ làm cách nào để ''câu cá mà vẫn chừa lại
cá cho sau này''.
 

Danh ngôn phương Tây Một nhà giáo người Anh: Người dân có được sự giáo dục thì dễ dàng lãnh đạo họ, nhưng không dễ dàng áp chế họ; dễ dàng quản lý họ, nhưng không dễ dàng nô dịch họ.

_________________________________
**MẠNH TƯ** Eta
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com
Quốc Cường
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Quốc Cường


Tổng số bài gửi : 1043
Reputation : 15
Join date : 27/07/2013
Đến từ : Tri Âm Quán/Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyFri Jan 24, 2014 1:28 pm

4.Giáo dã tất dĩ chính, dĩ chính bất hành,
đoạn chi dĩ nộ; đoạn chi dĩ nộ, tắc phản di hĩ
                                                          (Ly Lâu thượng )
Người làm giáo dục nhất định phải dùng đạo lý nghiêm khắc, ngay thẳng, khi đạo lý này không thu được hiệu quả gì, sẽ sinh ra phẫn nộ; một khi người thầy sinh ra phẫn nộ với trò thì ngược lại chỉ làm đau lòng mà thôi.
Người thầy ngoài việc truyền thụ những kỹ năng, tri thức cho học trò của mình, điều quan trọng nhất là giúp cho chúng sau này tìm được một chỗ đứng vững chắc trong xã hội;
đồng thời cống hiến hết mình cho xã hội đó còn có thể hưởng thụ những gì mà chính bản thân
mình làm ra. Trong quá trình như thế, ngoài việc dẫn dắt ra phương hướng, quan trọng nhất là
người thầy chỉ ra được hướng đi đúng đắn. Chỉ có điều là, dạy học rốt cuộc phải có được mục
tiêu cho tương lai, càng cần phải có được quá trình bồi dưỡng như thế nào, và điều cần phải
xem trọng nhất chính là dẫn dắt cho nhân cách hướng đến con đường ngay thẳng. Thế nhưng,
mỗi học sinh có mỗi tính cách tốt xấu khác nhau, quá trình học tập của mỗi con người có thể nói là rất khó có thể so sánh được.
Người thầy nếu như không ngừng tạo ra những mục tiêu đòi hỏi cho mỗi một người thầy, luôn luôn trách nhiệm và thành tâm hết lòng không hề nghĩ đến trở ngại và phát sinh chán nản. Khi học trò hay con cái mình không đạt được mục đích mà mình kỳ vọng, lại không nghe lời giáo huấn của mình, người thầy sẽ rất dễ nảy sinh tâm trạng phẫn nộ. Lúc này, nếu người thầy không có tâm trạng tự cảnh tỉnh thì rất dễ trút bỏ những tức giận đó lên mình học trò và con cái mình, và tạo nên những rạn nứt trong tình cảm.
Torey L.Hayden trong quyển sách có tên ''Cô ấy chỉ là một đứa trẻ'' đã phát biểu rằng không gì bằng lòng kiên nhẫn và sự quan tâm.
Tuy nhiên, đây là vấn đề vị trí của đứa trẻ trong quá trình chung sống, hai người cũng không thể
nào tránh khỏi việc nảy sinh xung đột gay gắt. Từ nhỏ, ông đã không nhận được tình yêu thương chăm sóc đúng với vị trí của một đứa trẻ, thế nhưng sau mỗi sự việc xảy ra ông luôn tự
nhủ, tìm ra cách xử lý, luôn tìm cách sửa chữa khuôn mẫu của hai người. Cuối cùng, ông đã
chấp nhận tình yêu ấy một cách vô điều kiện, lần đầu tiên trong đời, cô ấy mở lòng đón nhận tình yêu của ông, và từng bước dũng cảm đối mặt với cuộc đời của chính mình.
Do đó, đối với công cuộc giáo dục của người thầy hay các bậc cha mẹ, việc làm chủ tâm trạng của mình là vô cùng quan trọng. Khi phát hiện tâm trạng của mình trở nên khó kiểm soát, nếu có thể lập tức kiềm chế nó, đợi đến một lúc nào đó xung đột chùng xuống, có thể bình tĩnh nghĩ ra cách giải quyết vấn đề. Một lần rồi hai lần, khi lòng tin về trách nhiệm của đối phương càng ngày càng tăng đối với mình, thì xung đột vì thế mà sẽ ngày càng ít đi.

Danh ngôn phương Tây Ba Kim: “Vì theo đuổi ánh sáng và nhiệt huyết, sẽ khiến cho thân thể tiến dần đến ngọn lửa, cuối cùng chết theo ngọn lửa ấy, hoặc là rơi vào trong ngọn dầu ấy”.

_________________________________
**MẠNH TƯ** Eta
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com
Quốc Cường
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Quốc Cường


Tổng số bài gửi : 1043
Reputation : 15
Join date : 27/07/2013
Đến từ : Tri Âm Quán/Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyFri Jan 24, 2014 1:34 pm

5.Cổ giả dị tử nhi giáo chi, phụ tử chi gian bất trách thiện, trách thiện tắc ly, tắc ly bất tường mạc đại yên
                                                            (Ly Lâu Thượng)
Khi người xưa dạy dỗ con mình, vì luôn khuyên con hướng đến cái thiện nên người cha trách phạt con mình. Vì sự trách móc này mà làm sứt mẻ tình cha con. Một khi tình cha con nảy sinh sự sứt mẻ thì sẽ dẫn đến kết cục khác nghiêm trọng về sau.
Sự sung sướng, vui vẻ là thứ gần gũi với con người, khi mối giao tế giữa mọi người được tốt đẹp thì ta cảm thấy rất vui sướng.
Tình cảm giữa cha mẹ và con cái là một mối quan hệ rất gần gũi, chính vì thế mà dễ dàng khi xử lý mối quan hệ, hoặc sẽ phát sinh ra những xung đột gay gắt. Các nhà tâm lý học hiện đại phát hiện ra rằng, sức ảnh hưởng của gia đình rất được coi trọng đối với xu hướng tình cảm và tính cách của người được nuôi dưỡng trưởng thành. Do đó, sự dưỡng dục của gia đình đối với con cái là rất quan trọng, không thể xem thường.
Thế nhưng có một tật lớn nhất của bậc cha mẹ đó là luôn cho rằng con cái là tài sản của riêng mình, cho rằng con cái là nguồn sống duy nhất của chính mình. Cho nên, nếu có thể họ sẽ đánh đổi mạng sống của mình vì con cái. Với tấm lòng, tình cảm như thế của bậc cha mẹ, mạng sống của con cái luôn là trọng trách đè nặng trên vai họ.
Trong ''Tiên tri'', K. Gibran có nói một câu: ''Con của các bạn hoàn toàn không phải là con của các bạn, chúng khao khát cuộc sống của chính mình, chúng mượn tạm thân thể các bạn để được sinh ra, chứ không phải chúng sinh ra vì bạn...''.
Các bạn có thể mang tình yêu đến cho chúng, nhưng không thể suy nghĩ hộ chúng, bởi vì chúng có suy nghĩ của riêng mình.
Các bạn có thể làm gương cho chúng noi theo, nhưng không thể tính toán làm cho chúng giống như mình, bởi vì sinh mạng có quy luật của nó không thể làm trái ngược, hay giữ nó dừng lại.
Khi bậc làm cha mẹ, không xem con là tài sản của mình, cũng không xem chúng là nguồn sống của mình, vứt bỏ những mong muốn khống chế chúng, thì con cái sẽ trở thành một cá thể tách rời, độc lập, làm như vậy mới có thể thay đổi được thái độ vốn có của người làm cha mẹ đối với chúng, và giảm bớt được sự can thiệp vào đời sống riêng của con mình. Có thể cởi bỏ được sự dựa dẫm của con cái đối với bạn là giúp cho nó có được phương hướng phát triển đi lên, như thế mới chính là món quà tốt nhất mà bậc làm cha mẹ dành cho chúng.

Danh ngôn phương Tây Ba Kim: ''Nếu gặp phải một cuộc đời không có được sự phong phú và đầy đủ thì giữa cái chết và sự sống có khác gì?”

_________________________________
**MẠNH TƯ** Eta
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com
Quốc Cường
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Quốc Cường


Tổng số bài gửi : 1043
Reputation : 15
Join date : 27/07/2013
Đến từ : Tri Âm Quán/Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptySat Jan 25, 2014 5:45 pm

6.Trung giả dưỡng bất trung, tài giả thiện bất
tài, cố nhân lạc hữu hiền phụ huynh dã
                                              (Ly Lâu thượng)
Người có phẩm đức tốt đẹp dạy cho kẻ bất lương, người có tài dạy cho kẻ không biết
cách thể hiện tài năng, nhờ vậy mà người người đều vui sướng vì có thể có được cha anh là bậc hiền tài.
 
Thời kỳ trung học, tôi phải trải qua giai đoạn học trước khi phải bị ở lại lớp. Suốt ba năm, chúng tôi phải chịu áp lực bao trùm về vấn đề lên lớp. Mỗi khi đến lúc kết thúc năm học, trường tôi sẽ tổng kết lần lượt cuộc thi mẫu, dựa vào đó để phân thứ bậc của cuộc thi, lấy ra những người ''không đạt'' cho vào lớp sau. Đến lúc này, chúng tôi mới có thể biết được vận mệnh tương lai của mình, những bạn lên lớp thì nhảy lên vì vui sướng. Các bạn học sinh gặp nhau vui mừng nói: ''Học kỳ sau gặp nhau ở lớp X nhé!''. Thầy trưởng môn cũng thường nói với chúng tôi, nếu không chăm chỉ học tập thì sẽ bị ở lại lớp, đời người sẽ ''tiền đồ không xán lạn''.
Đây chính là quan niệm vì không biết gì mà lại bị loại, những học sinh trước và sau khi thi lên lớp dường như sống trong hai thế giới hoàn toàn khác nhau, hai bên không những không thể hiểu được nhau, thậm chí không thể nói được với nhau.
Lúc còn bé tôi có rất nhiều bạn chơi thân với mình, còn đến lúc này thì mỗi người đi mỗi ngả, dần dần có sợi dây ngăn cách giữa chúng tôi, khi gặp mặt, ngoài việc chào hỏi xã giao cũng không thể có được cơ hội để giao lưu với nhau.
Lúc đó, việc quan trọng suốt cả đời học sinh và giáo viên lúc này là thi cử và học hành.
Nếu cả một đời học sinh không có được thành tích tốt, lúc đó sẽ phải đối mặt với những hình
phạt của các thầy cô giáo, thật như tình thế dầu sôi lửa bỏng vậy. Đến khi lên lớp trên thì phân
thành hai khu vực vệ sinh riêng. Có lần tôi nhìn thấy các bạn nữ sinh lớp trên sau khi học xong
đi đến khu nhà vệ sinh thì hét toáng lên. Ban trưởng ban lao công đi ngang qua thấy thế liền
hỏi, vốn là bạn nữ đó không biết lớp chúng tôi đã làm xong công việc vệ sinh, không vặn vòi
nước lại. Tôi mới nói cho cô ấy biết việc mình làm và cô ấy hiểu ra cảm thấy xấu hổ lẳng lặng
bỏ đi. Các bạn tôi nhìn thấy như thế liền nói với tôi rằng: ''Không có trình độ, không có trình độ".
Mạnh Tử nói: ''Nếu một người tu dưỡng được phẩm đức mình tốt đẹp mà ghét bỏ người có phẩm đức không tốt những người tài hoa có năng lực mà ghét bỏ những người chưa được phát hiện ra tài năng của họ, như vậy giữa họ sẽ có khoảng cách ngày càng xa thì so sánh từ những cái nhỏ bé đến không thể nhìn thấy được''. Tôi luôn kỳ vọng mình có thể duy trì quan hệ tốt đẹp đối với giáo viên cũng như những người bạn học của mình, sớm bỏ đi được quan niệm đánh giá con người thông qua thành tích của họ.
 

Danh ngôn phương Tây Tagore: ''Sinh mệnh của chúng ta là do trời ban cho, chỉ khi nào chúng ta mất đi một sinh mệnh thì mới có được một sinh mạng”.

_________________________________
**MẠNH TƯ** Eta
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com
Quốc Cường
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Quốc Cường


Tổng số bài gửi : 1043
Reputation : 15
Join date : 27/07/2013
Đến từ : Tri Âm Quán/Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptySun Jan 26, 2014 10:09 am

7.Bác học nhi tường thuyết chi,
tướng dĩ phản thuyết ước chi
                                                                   Ly Lâu hạ
Người có học vấn uyên bác, vừa có thể giải bày sự hiểu biết của mình một cách tường
tận, hơn nữa còn có thể đạt đến trình độ tinh hoa.
Con người làm thế nào để tiếp thu nền giáo dục, từ bậc trung học, con người muốn làm gì tiếp theo đó? Giáo dục có ý nghĩa như thế nào đối với đời người?
Với hình thức giáo dục truyền thống là học để thi cử, đã đưa cả nước rơi vào hoàn cảnh ''lấy lợi ích làm đầu''. Một người tiếp nhận nền giáo dục chỉ muốn để có được địa vị ưu thế trong xã hội, và mong hưởng được một đời sống vật chất phong phú. Thế nhưng, trong xã hội hiện đại này, sự hưởng thụ vật chất đã vượt xa sự đòi hỏi cá nhân, tâm hồn lại kêu lên bi ai vì đói khát. Xa rời đời sống thực tế, lấy giáo dục tri thức làm đầu, đã khiến cho mọi người sống không có mục đích, không có đường về, tâm hồn trống rỗng. Đối diện với một xã hội thông tin, đòi hỏi có những chủ nhân có tri thức và chỉ số IQ cao, thì nền giáo dục như vậy sẽ dần bị mất đi. Với một địa vị xã hội của những người chỉ biết theo đuổi lợi ích thì mọi người sẽ không thấy được tương lai, càng không thấy được giá trị của cuộc sống.
Vậy là, nên dừng lại ở đây, thử suy nghĩ về ý nghĩa của cuộc sống, vì con cháu đời sau mà tìm ra một con đường mới cho tâm hồn mình, đó cũng chính là bài giảng không dễ dàng hiện nay. Rốt cuộc, trương lời tuyên bố về cải cách giáo dục, lấy điểm mốc thực thi cải cách giáo dục bằng những kế hoạch từ năm 1997 và năm 2000, ngành giáo dục cũng tuyên bố thiết lập ''đề án cho công cuộc giáo dục'', lấy năm 2001 định làm năm vì công cuộc giáo dục.
Với hy vọng có thể lấy ý niệm giáo dục từng bước đưa vào hệ thống 16 năm học từ bậc tiểu
học cho đến đại học, để những ý niệm giáo dục này có thể thực hiện một cách đồng bộ, toàn
vẹn. Mục đích của công cuộc giáo dục là đề tài giữ và duy trì cuộc sống, hơn nữa còn thúc đẩy
trí tuệ và giá trị của cuộc sống và khả năng tác động đến học sinh, lấy sự hòa hợp tri thức và ý
nghĩa cuộc sống làm mục tiêu.
Sinh, lão, bệnh, tử không chỉ là khổ thuyết mà nhà Phật đã nói đến, mà còn là quá trình mà một sinh mệnh cần phải trải qua. Làm thế nào để mang theo trí tuệ và sự nhiệt tình vào quá trình cần phải trải qua của một sinh mệnh, quan trọng hơn nữa là đưa tri thức vào bộ não con người. Khi chúng ta xác định mục tiêu của giáo dục là phục vụ cho chuyến lữ hành của cuộc sống kỳ diệu, thì người dạy và học sẽ cùng theo về một mục tiêu chung, đó chính là học tập - trí tuệ của cuộc sống.
 

Danh ngôn phương Tây Lev Nikolayevich Tolstoy: ''Con đường chân chính, rút ra bài học từ những người đi trước rồi sau mới tiến lên phía trước.

_________________________________
**MẠNH TƯ** Eta
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyMon Jan 27, 2014 9:12 am

8.Dĩ hữu thiên hạ chi thiện sĩ vi vị túc,
hựu thượng luận cổ chi nhân.
                                                                Vạn Chương hạ
Đã làm bạn với bậc hiền sĩ trong thiên hạ, việc đó mình chưa cho là đủ, mà còn phải luận bàn đến những nhân vật xưa.
Trần Tử Ngang đời nhà Đường, khi đăng đài U Châu đã từng viết câu: ''Tiền bất kiến cổ nhân, hậu bất kiến lai giả. Niệm thiên địa chi du du, độc sáng nhiên nhi đệ hạ”. Hơn một nghìn
ba trăm năm sau, chúng ta ngâm nga câu thơ này thì khó tránh khỏi những suy nghĩ bi thương
khi một mình đứng trước một vũ trụ vô cùng vô tận, đầy mù mịt.
Từ khi chúng ta rời khỏi bụng mẹ, cất tiếng khóc oa oa chào đời, thì đã xác định rằng mình sẽ ở một nơi cô tịch. Sau khi được sinh ra, chúng ta đã xác định trong cuộc sống này sẽ có nhiều gian truân, mình phải đơn độc đương đầu với nó. Trong cuộc sống cô tịch đơn độc đối đầu với những khó khăn thì tình bạn giống như một đóa hoa kỳ diệu, đơm bông trên con đường sống làm cho phong cảnh càng đẹp và xán lạn hơn.
Người cùng chí hướng, lần đầu gặp gỡ, giữa tâm hồn của họ dường như có mối ánh sáng tương thông, là tia sét tác động mạnh mẽ nhất trong tâm hồn của họ. Có thể biết được người nào có cùng tư chất và chí hướng với mình, có thể biết được đâu là người cùng mình san sẻ buồn vui và hạnh phúc, có thể biết được ai là người đồng hành trên bước đường đối diện với trời đất bao la, cho dù chỉ là biết được thì cũng đủ để người ta có cảm giác được an ủi. Trong con đường cô tịch, một khi có được người bạn đồng hành, cuộc sống dường như có được suối nguồn của niềm hạnh phúc. Được nhận thấy và được biết luôn là suối nguồn sức mạnh để chúng ta tiếp tục đối diện với cuộc sống của mình.
Khi cuộc sống của một người cảm nhận được tâm hồn mình đã vượt qua được giai đoạn khó khăn nhất khi một cá thể đã bắt đầu hòa quyện được giữa linh hồn và thể xác, đọc được những suy nghĩ thật sự của mình đó chính là sự cứu rỗi linh hồn. Khi đối diện và đọc hiểu được những câu chữ của người xưa, giúp cho chúng ta có thể hấp thu được trí tuệ mà người xưa đã phải trải qua một quá trình tôi luyện miệt mài.
Nhờ đọc hiểu được những câu chữ của người xưa mà chúng ta có thể phá vỡ được trở ngại về thời gian và không gian, từng bước giao hòa với linh hồn của người xưa.
 
Danh ngôn phương Tây Jean-Auguste Dominique Ingres: ''Lòng tin của bạn càng mạnh mẽ thì thiện chí, động lực giúp kẻ yếu hơn mình càng nhiều. Thiện lương là một trong những phẩm đức tốt đẹp nhất của thiên tài”.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyTue Jan 28, 2014 12:53 pm

9.Tuy hữu thiên hạ dị sinh chi vật dã, nhất nhật bạo chi, thập nhật hàn chi, vị hữu năng sinh giả dã
                                                           (Cáo Tử thượng)
Dẫu rằng có một cây dễ trồng nhất trong thiên hạ, nhưng nếu chỉ một ngày được đưa ra ánh sáng ấm áp của mặt trời rồi lại bị che khuất trong chỗ lạnh lẽo, thì cây ấy không thể dễ dàng sinh trưởng được.
Học vấn là một con đường bất tận không có chỗ dừng. Sau khi chúng ta gieo trồng hạt giống trên con đường học vấn, nếu không có sự duy trì bằng cách tiếp tục tưới tiêu chăm bón cho nó thì cho dù hạt giống này có nảy mầm thì cuối cùng vận mệnh của nó cũng không thể tránh khỏi sự khô héo.
Có rất nhiều người hoàn toàn không có sự tìm tòi đối với những nhu cầu của bản thân, là người chỉ biết đi theo bước chân của người khác, xỏ vào chân mình một đôi giày không thích hợp với mình, chỉ biết hòa lẫn mình vào số đông. Chỉ biết tự oán trách số phận bất hạnh của mình, lại không biết rằng, khi bạn sống mà không có mục tiêu, niềm cảm hứng chân chính, bước đi của bạn cuối cùng cũng sẽ đến chỗ thất bại mà thôi.
Chỉ khi nào bạn tiếp tục học tập và tìm thấy được khát vọng thật sự của chính mình, thì bạn mới có thể có đủ sức mạnh và tinh thần để kiên trì với nó tựa hồ như không thấy được điểm cuối của con đường học vấn vậy.
Chỉ khi nào bạn nỗ lực hết mình chăm sóc hạt giống ấy thì việc học của bạn mới có thể đơm hoa kết quả. Nếu chỉ ngày một ngày hai, thì mãi chỉ là tốn công, vô ích mà thôi.
Có câu nói rằng: ''Người cố gắng không nhất định sẽ thành công nhưng người thành công thì nhất định phải trải qua một quá trình cố gắng''. Sự thành công trong mắt của mỗi người không giống nhau, để có được thành công thì những cố gắng bỏ ra cũng không giống nhau.
Thế nhưng, muốn đạt được mục tiêu, thì nguyên tố cần phải có đó là sự nỗ lực không ngừng. Trên đời này không có việc gì mà không trải qua quá trình lao động mà đạt được, nhưng lại có rất nhiều người giống như ''người nước Tống ôm cây đợi thỏ" (chờ thời) vậy.
Mỗi người đều biết sự ngốc nghếch của việc làm đó, nhưng trong lúc mê muội đánh mất chính
mình, mà làm nên những việc trái với mục tiêu tốt đẹp mà mình đã đề ra.
Để có thể tiếp tục việc học tập thì cần phải hạ mục tiêu và kế hoạch, và dựa trên kế hoạch đó để thực hiện. Và trong tình cảm cũng vậy. Là con người thì ai cũng phải có nhu cầu tình cảm, yếu tố đương nhiên lo sợ nhất đó là mối quan hệ thân mật, tình cảm cũng cần phải được bảo vệ cẩn thận, cẩn thận vun đắp. Tình cảm giữa người nhà, người yêu và bạn bè nếu không ngừng làm hao mòn mối quan hệ vốn có của nó thì cũng chỉ có thể bị hủy diệt nếu thiếu mất sự chân thành tốt đẹp. Do đó, trên con đường học vấn không có chỗ dừng này, với nỗ lực không ngừng duy trì nó thì phương thức duy nhất để làm được đó chính là đạt được mục tiêu mà mình đã đề ra.
 

Danh ngôn phương Tây Romain Rolland: “Ngoại trừ hành động thì tất cả đều là lời nói sáo rỗng mà thôi. Chỉ có hành động mới là thiết thực nhất, cho dù là người như thế nào thì chỉ cần dựa vào hành vi để đánh giá họ

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyWed Jan 29, 2014 10:34 am

10.Kim phù dịch chi vi sổ, tiểu sổ dã.
Bất chuyên tâm trí chí, tắc bất đắc dã
                                                                Cáo Tử thượng
Đánh cờ vốn chỉ là một việc đơn giản. Nếu không toàn tâm toàn ý chuyên tâm học tập
thì sẽ không thể học được.
Dịch Thu vốn là một kỳ thủ đánh cờ giỏi nhất nước. Dịch Thu dạy cho hai người phép đánh cờ, một người trong số đó thì toàn tâm toàn ý, chuyên tâm học tập, chỉ chăm chú nghe lời dạy bảo của Dịch Thu. Còn người kia, tuy có nghe nhưng trong lòng chỉ chú tâm đến việc chim hồng, chim hộc sắp bay tới, tâm trí chỉ nghĩ đến việc giương cung, bắn tên. Tuy hai người
cùng học tập về đánh cờ nhưng người thứ hai chẳng thể nào theo kịp bạn mình, lẽ nào tài trí
thông minh của anh ta chẳng bằng ai sao? Đáp án của nó không nói ra thì ai cũng đều hiểu
rằng, sở dĩ thành tích cao thấp trong học tập của hai người như vậy là bởi vì thái độ học tập của họ không giống nhau.
Lúc còn ở tuổi cắp sách đến trường, tôi luôn nghĩ đến những vấn đề khó khăn lúc ấy, mà quên đi xem như không có sự tồn tại của giáo viên. Khi đang đọc một quyển sách đột nhiên tôi lại nghĩ đến việc khác, trong lòng không để tâm đến nội dung của cuốn sách. Hoặc khi đang nói chuyện với một người, tôi bỗng nghĩ đến người khác, dường như không để ý đến người trước mặt mình, những lời người ấy nói ra đều chẳng lọt vào tai tôi. Sau những sự việc đó, khi
nghĩ lại nó thì tôi chỉ thấy mơ hồ mờ mịt mà thôi. Thái độ học tập như thế, đến khi thi cử thì chỉ có được một thành tích đáng ngại.
Bất kỳ học cái gì, nếu không chuyên tâm tận chí thì thành quả học tập sẽ dễ dàng bị giảm sút. Vì thế, tìm ra một phương thức học tập và tạo ra một môi trường học tập tất là việc rất quan trọng. Trải qua nhiều lần được giáo huấn, cuối cùng tôi mới thật hiểu được tính quan trọng của việc ''nắm bắt ngay tức khắc''. Mỗi người đều có những khoảnh khắc ''độc nhất vô nhị'', cũng đều có những khoảnh khắc thoáng qua. Nếu ở vào hoàn cảnh đó thì không cách nào tiếp thu được những gì mình được dạy. Sau sự việc đó mới bắt đầu tìm lại thì vô ích, vì thời gian trôi đi sẽ không bao giờ trở lại.
Do đó, khi chúng ta đang đọc một quyển sách, hãy chăm chú đọc, hãy nhiệt tình đọc như cả đời bạn sẽ không bao giờ có dịp được đọc lại nó vậy. Khi nghe giảng, bạn cũng phải chăm chú lắng nghe, giống như đó là bài học cuối cùng bạn được nghe vậy. Và khi bạn nói chuyện với một ai đó thì bạn cũng nên toàn tâm toàn ý lắng nghe như thể đó là lần cuối cùng bạn được gặp người ấy. Với một thái độ tích cực như thế xuyên suốt cuộc sống của bạn, thì nhất định những khoảnh khắc trôi qua với bạn là không vô ích, không gì có thể thay thế được.
 

Danh ngôn phương Tây Johann Wolfgang von Goethe: ''Những suy nghĩ trong đầu bạn cũng giống như việc di chuyển quân cờ khi đánh cờ vậy, tuy có thể nó sẽ bị đối phương ăn mất nhưng có thể đó là khởi điểm cho một cục diện chiến thắng.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyThu Jan 30, 2014 1:36 pm

11.Học vấn chi đạo vô tha,
cầu kỳ phóng tâm nhi dĩ hĩ!
                                                Cáo Tử thương
Đạo học không có gì khác biệt, chỉ cần lấy tấm lòng lương thiện để tìm kiếm nó.
Bên trong con người, thật ra đều chứa đựng phẩm chất lương thiện. Trong Phật giáo gọi là thiện căn, thiện chủng; trong lý luận của Nho giáo gọi là tứ đoan, cũng chính là ''thiện tâm'' mà Mạnh Tử đã nói. Thế nhưng, chúng ta đều thấy được tính ác của con người nhiều hơn tính thiện, chỉ cần có cơ hội là họ làm ra những việc ác độc, có những hành vi tự tư tự lợi,
vì sao lại như thế''. Đó chính là vì thiện tâm của con người bị che lấp, chỉ cần một lần không
dùng đến nó, rồi hai lần không dùng, cứ thế dần dần nó sẽ bị lãng quên. Có những người, đôi
lúc làm việc xấu sẽ cảm thấy xấu hổ, nội tâm dằn vặt, rồi sau tự cảnh tỉnh mình. Đây chính là sự dâng trào của lòng lương thiện tiềm ẩn, cũng chính là sự tìm về của vết tích thiện tâm.
Dường như những tiềm năng này đều ẩn chứa trong lòng của mỗi con người, chờ đợi sự đánh thức để nó thăng hoa. Tác động vào bản năng lương thiện trong lòng mỗi người, dù là ngay cả người ngu đần, vụng về, cũng chỉ là quên mất thiện tâm. Nếu như được đề cao, nhận biết được giá trị vốn có của bản thân thì họ sẽ tìm về thiện tâm đã bị lãng quên. Như vậy, vô hình chung, sự lương thiện và trí tuệ không ngừng được kêu gọi, thì kéo theo những ý chí, lời nói, hành vi thích đáng.
 

Danh ngôn phương Tây Washington: "Con người chỉ cần thành tâm cố gắng, thì không việc gì là không thể làm được.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptySun Feb 02, 2014 2:06 pm

12.Nghệ chi giáo nhân xạ, tất chí vu xác, học giả diệt tất chí vu xác. Đại tượng hối nhân, tất dĩ quy củ, học giả diệc tất dĩ quy củ
                                                              Cáo Tử thượng
Ngày xưa Hậu Nghệ thường dạy người bắn cung, nhất định kéo thật căng, học trò nghe
theo nhất định cũng kéo thật căng. Có người thợ mộc giỏi dạy người, nhất định có quy tắc, học
trò ắt tuân theo quy tắc đó.
Vệ Thước đời Tấn là một thư pháp gia kiệt xuất, mọi người gọi bà là Vệ phu nhân, bà là vợ của Thái thú Lý Củ. Bà xuất thân trong một gia đình giỏi về thư pháp, cha và anh bà đều là những thư pháp gia nổi tiếng. Dưới ảnh hưởng của họ, nhờ nghe nhiều, học nhiều nên bút pháp của bà cũng rất tinh thâm. Vệ phu nhân giỏi về chữ Lệ và chữ Khải, trong "Thư đoạn” có nói về bà là người ''viết chữ Lệ rất đẹp, rất có quy tắc''. Sở dĩ nói chữ của bà rất có quy tắc là chỉ nét uyển chuyển, đúng quy tắc Từ phong cách đó, về sau bà trở thành thầy dạy của Vương Hy Chi. Địa vị thư pháp của Vệ phu nhân thật không thể xem thường. Ngoài ra, bà còn có tác phẩm: ''Bút trận đố'' rất nổi tiếng. Bà đề xuất: ''Đa lực phong cân'', bà cho rằng: "Thiện bỉ lực giả đa cốt, bất thiện bỉ lực giả đa nhục, đa cất vi nhục giả, vị chi cân thư; đa nhục vi cốt giả, vị chi mặc trụ. Đa lực phong cần giả thậm, vô lực vô cân giả bệnh...". Trong ''Bút trận đồ'' còn bàn về
phương pháp cầm bút, những kiến giải này có ảnh hưởng rất lớn đối với nghệ thuật hội họa
thư pháp của đời sau.

Danh ngôn phương Tây Samuel Johnson: ''Bản thân không nên chần chừ bởi vì thời gian không chờ đợi một ai”.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyMon Feb 03, 2014 5:08 pm

13.Giáo diệc đa thuật hĩ, dư bất tiết chi hối
dã giả, thị diệc giáo hối chi nhi dĩ hĩ!
                                                                 Cáo Tử hạ
Dạy người có nhiều cách, khi ta không muốn dạy anh ta, thì cũng là cách dạy anh ta rồi vậy.
Bộ phim "Xuân phong hoa vũ” kể lại câu chuyện xảy ra tại một trường trung học truyền thống ở một thị trấn nhỏ của nước Anh. Thầy quay về trường học trước đây của mình để dạy cho các học sinh về văn học nước Anh. Ông là một thầy giáo đầy lòng nhiệt huyết, luôn ôm ấp một hoài bão lớn lao. Ông dùng phương thức dạy học khai thác sức sáng tạo của học sinh, ông dẫn dắt cho chúng nhận thức về thi ca trong văn học.
Câu nói luôn tồn tại trong đầu ông đó là "nắm bắt hôm nay chính là sáng tạo cuộc sống của chính mình". Câu nói này đã tác động đến sự kỳ vọng về bản thân của rất nhiều học sinh.
ông cho học sinh lên bảng giảng bài, để chúng có cách quan sát thế giới ở một góc độ khác;
dắt chúng đi trên con đường của chính mình, học tập như thế nào là không đi theo bước chân
của người khác, tìm ra đâu là bước đi của chính mình. Từ khi ông về, ông đã đem đến cho
trường này một hình ảnh truyền thống tốt đẹp, tỉ lệ lên lớp cao và chống đối lại những kỷ luật
nghiêm khắc của một ngôi trường cổ kính.
Một nhóm học sinh trẻ đã thành lập nhóm ''Cổ nhân thi xã", họ ở trong một sơn động đọc thơ, luận bàn sự việc, sáng tác. Trong số đó có một đứa trẻ, mục tiêu của cha mẹ khi cho cậu vào học ở trường này là sau này cậu sẽ là một thầy giáo nổi tiếng, thế nhưng cậu lại ham mê hí kịch, khiến cho cha mẹ cậu ta tức giận. Trong nỗi đau khổ tuyệt vọng, cậu đã tìm đến cách treo cổ tự sát, kết thúc cuộc đời mười bảy năm tuổi trẻ của mình.
Việc cậu tự sát đã gây chấn động toàn trường, trường học phải tìm ra một người gánh chịu trách nhiệm. Thế là, thầy đã trở thành tầm ngắm của mọi người, ''Cổ nhân thi xã'' bị điều tra, những đứa trẻ bị buộc phải ký nhận là người đứng đầu là thầy, buộc thầy phải chịu trách
nhiệm về việc này. Thế là, thầy đành phải chọn cách âm thầm rời khỏi trường.
Trong thời khắc thầy bắt đầu bị buộc phải rời khỏi trường, các học sinh đứng lên bàn
học và kêu lên: ''Ôi! người thầy đã tận tình dìu dắt chúng tôi, chúng tôi mãi kính yêu thầy".
Danh ngôn phương Tây

Marton Csokas: ''Trong hy vọng có một sức mạnh rất lớn, khiến cho chí hướng và mộng ảo của chúng ta trở thành sự thật".

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyTue Feb 04, 2014 6:11 pm

14.Nhân chi hữu đức tuệ thuật trí giả, hằng tồn hồ sấn tật.
Độc cô thần ty tử, kỳ tháo tâm dã nguy, kỳ lự hoạn dã thâm, cố đạt.
                                                               Tận Tâm thượng
Con người sở dĩ có đạo đức, trí tuệ, bản lĩnh, tri thức, thường là được nung đúc trong hoàn cảnh khó khăn, hoạn nạn. Riêng những quan chức, cô thần (những viên quan không có phe đảng, thế lực, những viên chức lãnh trách nhiệm nơi biên giới) và con cái của vợ thứ cô hầu, khéo giữ gìn tâm ý trong cơn nguy khốn, phải biết phòng ngừa hoạn nạn một cách sâu xa, cho nên họ có thể thông hiểu sự lý hơn.
Trung Quốc có câu chuyện, ''Cô nhi họ Triệu'' thật khiến cảm động lòng người. Nội dung câu chuyện kể rằng thời Tấn Linh Công, Đồ Ngạn Cổ bất hòa với Triệu Thuẫn bèn tìm kế hãm hại Triệu Thuẫn. Thế là cả nhà họ Triệu bị xử trảm, chỉ có Phò mã Triệu Sóc và Công chúa là may mắn được miễn tội. Thế nhưng Đồ Ngạn Cổ lại lập mưu lừa Triệu Sóc tự sát, không bao lâu công chúa tự vẫn chết theo. Trình An vì cứu đứa trẻ còn sót lại của họ Triệu mà đánh tráo con mình. Tuy ông cứu được cô nhi của họ Triệu, nhưng lại phải hy sinh chính con của mình.
Đồ Ngạn Cổ thu nạp Trình An làm môn khách, cũng không hay biết mà nhận cô nhi họ Triệu làm nghĩa tử của mình. Hai mươi năm sau, đứa bé năm xưa nay đã lớn khôn, kính trọng Đồ Ngạn Cổ như cha của mình. Thế nhưng Trình An thấy rằng thời cơ đã chín muồi, liền đem
toàn bộ câu chuyện năm xưa Đồ Ngạn Cổ đã lập mưu sát hại họ Triệu như thế nào kể lại cho
cô nhi nghe để nó báo thù cho cái chết của dòng họ và cha mẹ của cậu ta. Cậu ta rất căm phẫn
lập chí chờ đợi thời cơ thích hợp để báo thù cho cha mẹ mình. Sau khi Tấn Điệu Công kế vị, vì
không hài lòng việc lạm dụng binh quyền của Đồ Ngạn Cổ, liền sai cô nhi họ Triệu âm thầm thu thập tội chứng của Đồ Ngạn Cổ để bắt ông ta, và dùng hình phạt tàn ác đối với ông ta. Cô nhi họ Triệu cũng lấy lại họ của mình đổi thành Triệu Vũ.
Danh ngôn phương Tây

Percy Bysshe Shelley: “Nếu như Đông đến thì Xuân sẽ còn ở xa sao”.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyWed Feb 05, 2014 3:51 pm

15.Khổng Tử đăng Đông sơn nhi tiểu Lỗ, đăng Thái sơn nhi tiểu thiên hạ.
Cố quan vu hải giả nan vi thủy, du vu thánh nhân chi môn giả nan vi ngôn.
                                                            Tận Tâm thượng
Khi Khổng Tử leo lên Đông Sơn thì cảm thấy nước Lỗ thật nhỏ bé, leo lên Thái Sơn thì thấy thiên hạ thật nhỏ bé. Cho nên, đối với những người đã từng nhìn thấy biển lớn sẽ cho rằng
biển hồ khác thì không đáng; đối với những người là học trò của bậc thánh hiền thì khó chấp
nhận những học thuyết của các vị khác.
Có người nói Giang Nam là nơi ''Đa sơn đa thủy đa tài tuấn", còn phương Bắc là nơi ''Nhất sơn nhất thủy nhất thánh nhân''. Mà nhất sơn ở đây chính là chỉ ngọn núi đứng đầu Ngũ nhạc của Thái sơn. Mà Thái sơn trong lòng Khổng Tử thì không gì sánh bằng. Trong "Đàn cung. Lễ ký” có nói: ''Mấy ngày trước khi mất, Khổng Tử than rằng: ''Thái sơn sắp đổ rồi, nhà tốt sắp sập rồi, và thánh nhân cũng sắp chết rồi. Sau khi hát xong mấy câu đó ngồi trong nhà, bảy ngày sau thì Khổng Tử mất''.
Từ xưa đã có những phong cảnh đẹp lưu danh muôn đời rất nhiều danh nhân nhã sĩ rất thích du sơn cận thủy, Thái sơn cao vời vợi, đứng đầu trong Ngũ nhạc thật đáng được lưu danh muôn đời. Thế nhưng, điều quan trọng nhất là mới lần đầu leo lên Thái sơn, xuất phát từ cái nhìn kiêu ngạo với những hoài bão của người xưa, liền lấy hình ảnh của Thái sơn để tự đề cao mình, và từ cảm nhận của người xưa về vẻ đẹp hùng vĩ này đã khiến cho cái văn nhân Trung Quốc đều hướng vế Thái sơn với lòng ngưỡng mộ nó.
 
Danh ngôn phương Tây

William Shakespeare: ''Thời gian quan trọng nhất chỉ có hai chữ đó là - hiện tại.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyThu Feb 06, 2014 1:16 pm

16.Lưu thủy chi vi vật dã, bất doanh khoa bất hành; quân tử chi chí vu đạo dã, bất thành chương thành đạt
                                                 Tận Tâm thượng
Đặc tính của nước chảy là nó phải đầy tràn khe suối, rồi nó mới chảy đi. Người quân tử lập chí ở đạo, nhưng phải thành thuộc văn chương rồi mới thấu đạt ý nghĩa của Thánh nhân vậy.
Chung Lý Hòa là một tiểu thuyết gia nổi tiếng, ông xuất thân trong một gia đình cực kỳ giàu có, đất đai của nhà ông rất rộng lớn, là một đại gia tộc rất giàu có. Năm mười chín tuổi, gia đình ông mua một mảnh đất lớn ở Mỹ Nùng; làm nông trường, đưa ông đến làm đốc công ở đó. Tại đây ông đem lòng yêu thương một nữ công, kết hôn với cô ta, nhưng gia đình ông kiên quyết phản đối. Hai vợ chồng ông đi đến Thẩm Dương, cho đến khi cuộc kháng chiến chống Nhật kết thúc, cả gia đình trở về Đài Loan. Bất chấp thực tế, về mặt kinh tế và tâm lý lâm vào tình cảnh khốn khó, nhưng ông vẫn kiên quyết theo đuổi sự nghiệp sáng tác của mình.
Với căn bệnh này ông không thể ra bên ngoài làm việc mà chỉ có thể ở nhà dưỡng bệnh. Thế
nhưng, cho dù thân thể suy nhược ông vẫn tiếp tục cầm bút sáng tác như xưa, và viết nên tác
phẩm ''Nông trường Lạp Sơn'' có tác động rất sâu sắc đối với mọi người.
Năm 1960, Chung Lý Hòa kết thúc cuộc đời của mình và căn bệnh kỳ lạ khó chữa của ông ta, dù bị thổ huyết trước lúc chết, ông vẫn cầm bút, không từ bỏ con đường sáng tác của mình.
 
Danh ngôn phương Tây
David Herbert: ''Bí quyết của sự thành công chính là thói quen làm việc không mệt mỏi,
dù lúc nguy cấp vẫn không là trở ngại đối với mình, ngược lại nó còn giúp mình đến với con

đường thành công một cách nhanh chóng hơn.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyFri Feb 07, 2014 6:49 pm

17.Hữu vi giả, tự nhược chuyết tĩnh; chuyết tĩnh cửu nhận nhi bất cập tuyền, ưu vi khí tĩnh dã
                                                         Tận Tâm thượng
Làm một việc giống như là đào miệng giếng, khi đào đến sáu, bảy trượng mà vẫn không nhìn thấy nước thì nó chỉ có thể xem như một miệng giếng bỏ đi mà thôi.
Một hôm Tử Cống hỏi Khổng Tử rằng: ''Thưa thầy, việc học hỏi đối với trò cảm thấy mệt mỏi lắm rồi, nay trò muốn nghỉ ngơi, chuyển sang giúp cho vua''. Khổng Tử liền nói với Tử Cống: ''Làm chính sự giúp vua thì từ sáng đến tối đều phải cung kính, thận trọng, việc quân là việc rất khó khăn sao có thể xem là nghỉ ngơi chứ” Tử Cống nói: ''Vậy thì trò sẽ quay trở về phụng sự cha mẹ, có thể tranh thủ nghỉ ngơi vậy''.
Khổng Tử lại nói: ''Phụng sự cha mẹ thì lúc nào cũng phải vui vẻ hòa nhã, cung kính hết mình, là việc rất khó sao có thể xem là nghỉ ngơi được chứ?''.
Tử Cống cúi đầu suy nghĩ một lúc, nói: ''Vậy trò quay trở về với vợ con, chắc là có thể được nghỉ ngơi rồi''.
Khổng Tử mỉm cười nói: ''Trước mặt vợ con lúc nào cũng tỏ ra mẫu mực, thế mới truyền đến huynh đệ, mở rộng ra cả quốc gia. Về với vợ con e cũng là việc khó, sao có thể coi là nghỉ ngơi được chứ?''.
"Vậy để có thể nghỉ ngơi, trò sẽ tụ tập bạn bè vậy''.
Tử Cống lại nói.
Khổng Tử đáp rằng: ''Ngươi nên biết rằng, giao du với bạn bè cũng là việc khó, sao có thể xem là nghỉ ngơi được chứ?''.
Tử Cống hơi bối rối nói: ''Vậy thì trò về trồng ruộng vậy''.
Khổng Tử cười nói: ''Ban ngày thì ngươi phải nhổ cỏ, đêm đến phải chăm sóc cho nó. Khi nó
kết hoa phải lấy cỏ mao đậy lên, rồi sau đó lại phải mở ra. Trồng trọt thật không phải là công
việc cho mình nghỉ ngơi đâu?''.
''Vậy thì trò chẳng có cách nào để được nghỉ ngơi sao?". Tử Cống lại hỏi.
Khổng Tử nói: ''Đợi cho đến khi ngươi nhìn thấy phần mộ của mình cao thế nào, nhọn thế nào, tròn thế nào, thì đấy mới là lúc nghỉ ngơi''.
Tử Cống mỉm cười nói: ''Cái chết là việc thật sự long trọng vậy! Người quân tử mà bỏ mặc tất cả mong được nghỉ ngơi thì cũng giống như kẻ tiểu nhân kết thúc cuộc đời của mình vậy''.
 

Danh ngôn phương Tây Nelson Rolihlahla Mandela: ''Người thường nói là không có cơ hội ấy chính là người bạc nhược”.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptySat Feb 08, 2014 5:14 pm

18.Quân tử chi sở dĩ giáo giả ngũ: hữu như thời vũ hóa chi giả, hữu thành đức giả, hữu đạt tài giả, hữu đáp vấn giả, hữu tư thúc nghệ gia
                                                  Tận Tâm thượng
Bậc quân tử dạy đạo cho đời có năm cách, có người (được giáo hóa) giống như gặp mưa phải thời; có người (được nghe giảng) mà thành tựu về đức hạnh; có người tài năng được bồi dưỡng thêm; có người hiểu đạo lý nhờ cách vấn đáp; còn có người nhờ cách gián tiếp
(nghe lời giảng truyền, noi theo gương đời trước) mà tu trị lấy mình.
Trúc Lâm thất hiền của đời Tấn là những nhân vật phong trần, không bị trói buộc, họ là:
Nguyễn Tịch, Kê Khang, Sơn Đào, Lưu Linh, Hướng Tứ, Nguyễn Hàm Vương Nhung thường
nhóm họp chè chén say sưa rừng trúc, và nổi tiếng nhất về uống rượu trong số này là Lưu
Linh.
Lưu Linh luôn mang bên mình một hũ rượu và cười trên một con hươu nhỏ, vừa đi vừa uống rượu, có một đứa bé cầm cái xẻng đi theo phía sau, chỉ cần thấy khi nào ông ta chết thì chôn cất ngay. Nguyễn Hàm thích uống rượu là để khoa trương, mỗi lần ông ta uống rượu với mọi người đều dùng chậu rửa mặt để đựng rượu, mọi người ngồi chung quanh chậu này múc rượu trong đó để uống. Có cả lũ heo, chó đến uống, chẳng những họ không đuổi chúng đi, Nguyễn Hàm còn lại cùng uống với chúng. Những hành vi đáng kinh ngạc của Trúc Lầm Thất Hiến phản ánh đầy đủ tâm trạng của những văn nhân đời Tấn. Vì xã hội loạn lạc, rối ren, bọn quyền quý, lũ người thống trị ra sức bóc lột, ức hiếp người dân. Kẻ đọc sách chỉ còn cách uống rượu giải sầu. Sau khi uống rượu thẳng thắn nói ra những lời chất chứa trong lòng để giải trừ sầu muộn. Trong Trúc Lâm Thất Hiền còn có người nổi tiếng Nguyễn Tịch, Kê Khang, họ uống rượu rồi có những hành động ngông nghênh, không bị ràng buộc, được người đời vô cùng khen ngợi.
 
Danh ngôn phương Tây

Albert Einstein: ''Một người nắm bắt lý luận khoa học cơ sở lại biết cách độc lập suy nghĩ và làm việc, như vậy anh ta nhất định tìm được con đường cho riêng mình”

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyTue Feb 11, 2014 8:16 pm

19.Đại tượng bất vi chuyết công, cải phế thằng mặc; nghệ bất vi chuyết, diệc kỳ xác suất
                                                             Tận Tâm thượng
Người thợ khéo không vì người thợ vụng mà thay đổi hoặc bỏ đi quy củ (lằn dây, nét mực), tay thiện xạ không vì kẻ bắn dở mà thay đổi cách dương cung.
Khu tự trị Đài Loan trong năm năm gần đây thịnh vượng lên trông thấy, các hãng điện tử danh tiếng đã cho xây dựng nên những tòa nhà tráng lệ, có lẽ họ không thể đảm nhận trở thành bộ phận đảm nhận trọng trách quan trọng. Cũng có một số học giả kinh tế cho rằng, đối với hứng thú về kiến trúc xây dựng, nhân dân Đài Loan có thể có không ít cơ hội để lập nghiệp.
Tiết kiệm hay chấp nhận với những gì mình đã có không chỉ là phẩm chất tốt đẹp, thế nhưng nếu quá lạm dụng nó thì e lại càng mất mát nhiều hơn. Một số quốc gia Âu, Mỹ tiên tiến, dù giàu có cũng không quan niệm lợi dụng sự giàu có của mình. Vì những kiến trúc hoa lệ vô vị ấy, ngoài việc tạo ra cảm giác hư vinh, thì không có gì là tốt đẹp cả. Trên thực tế, việc những nhà tỉ phú giàu có cho xây dựng những kiến trúc hoa lệ thậm chí tồn tại cả những độc quyền, những thành phẩm trong xã hội sẽ có giá thành lớn hơn mà thôi; trong khi nhu cầu thiết yếu của chúng ta là có được một ngôi nhà an toàn, có mỹ quan, tiện dụng, đây đều là những đòi hỏi hợp lý. Thế nhưng nếu đòi hỏi thái quá muốn có được một nơi ở được trang bị bằng những thứ đắt tiền, những thiết bị xa xỉ, không biết đâu là thứ cần thiết, thì nhất định sẽ tạo nên trạng thái vô cùng ấu trĩ. Chúng chỉ đắp đầy sự hư không, ấu trĩ của một chủ nhân giàu có, hay rơi vào tình trạng chỉ còn là vật trong túi của những người giàu có mà thôi. Những kiến trúc vật chất phung phí xa hoa hoàn toàn không phải là những thứ cần thiết cho chúng ta. Nơi chúng ta thật sự cần có để ở phải là nơi thích hợp sử dụng, tao nhã, an toàn và đây còn là một tiêu chuẩn vĩnh hằng, bất biến.
 
Danh ngôn phương Tây

Charles John Huffam Dickens: ''Trên thế giới này, có thể giảm bớt những gánh nặng cho người khác, đều không thể là con đường dễ dàng, bình thường”.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyThu Feb 13, 2014 4:03 pm

20.Hiệp quý nhi vấn, hiệp hiền nhi vấn, hiệp trưởng nhi vấn, hiệp hữu huân lao nhi vấn, hiệp cố nhi vấn, giai sở bất đáp dã.
                                                               Tận Tâm thượng
Những người ỷ mình là nhà quyền quý, ỷ mình là trang tài đức, ỷ mình có tuổi tác, ỷ mình có công lao, ỷ mình là bạn cũ mà hỏi ta (Mạnh tử) thì ta đều không đáp.
Đạt Ma sư tổ từ Ấn Độ đến Trung Quốc để truyền giáo Thiền tông Đông độ, tìm đệ tử để truyền y bát. Thần quang Huệ Khả vượt núi băng rừng đến một Thiếu Lâm Tự muốn bái kiến
Đạt Ma sư tổ để xin mở mang Phật pháp. Khi ấy, Đạt Ma sư tổ đang bế quan trong sơn động,
đóng cửa tịnh tọa, không gì có thể tác động đến ông, nên Huệ Khả đành phải chờ ở bên ngoài
động. Khi đó đang vào mùa Đông, tuyết rơi nhiều vô kể, trên núi chỉ toàn một màu trắng xóa,
bất kỳ một dấu chân nào cũng bị tuyết phủ kín. Huệ Khả đứng bên ngoài động, tuyết đã lấp đầy
đến đầu gối, nhưng Đạt Ma sư tổ vẫn không động tĩnh gì, bất chấp mùa Đông giá rét, Huệ Khả quỳ trong tuyết lạnh, tuyết trắng lấp đầy mình ông. Đến sáng sớm ngày hôm sau, gió tuyết giảm dần, Đạt Ma sư tổ vẫn thấy ông ta còn bên ngoài động, thật sự thành tâm cầu Phật pháp, bèn hỏi: "Người quỳ lâu trong tuyết là để cầu việc gì?''. Huệ Khả đáp: ''Tôi chỉ mong muốn hòa thượng mở cổng cam lộ, truyền đạt chân kinh''. Đạt Ma nói: "Phật là đạo vô cùng, nếu khó làm mà có thể làm, nếu khó nhẫn nại mà có thể nhẫn nại, nếu làm không được thì chỉ có thể gọi là khinh mạng mà thôi”. Huệ Khả nghe đến đây bèn lấy dao chặt đứt cánh tay phải của mình. Đạt
Ma nói: chư Phật cầu đạo vì phép tắc mà quên đi hình phạt, nay ngươi chặt đứt cánh tay mình,
lại muốn cầu việc gì sao?".
Huệ Khả đáp: ''Tâm đệ tử chưa an định, xin tổ sư vì đệ tử mà làm cho nó được yên?''.
Đạt Ma truyền nói: "Hãy mang tâm của ngươi đến đây, ta sẽ vì ngươi mà làm cho nó được yên”. Huệ Khả kinh ngạc nói: ''Tôi tìm không thấy tâm của mình''.
Đạt Ma cười, nói: ''Tâm, ta đã vì ngươi mà cho nó được yên rồi”. Thần quang Huệ Khả chợt ngộ ra nhiều điều.
 
Danh ngôn phương Tây

Francis Bacon: ''Con người nếu nói: ta không biết, ta không thể, những việc đó rất khó. Thì nên đáp rằng: học, làm, thử nghiệm với nói”.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptySat Feb 15, 2014 1:57 pm

21.Tận tín thư, tắc bất như vu thư.
                                                                         Tận Tâm hạ
Nếu trọn tin theo những gì trong sách đã nói thì thà chẳng có sách còn hơn.
Kỷ Vân, chính là Kỷ Hiểu Lam, ông là một đại quan nổi tiếng nhà Thanh, và là một người giỏi tranh luận. Một ngày nọ, bạn của ông là Ngô Huệ Thúc đọc tác phẩm "Tứ hỉ thi'' của Đỗ Phủ, trong đó viết rằng: ''Khô hạn lâu ngày gặp phải trận mưa dầm, nơi đất khách gặp người quen cũ, đêm động phòng hoa chúc, lúc kim bảng đề danh. Đây đều là những việc tốt đẹp, thật không chỗ nào có thể bắt bẻ được cả!''.
Kỷ Hiểu Lam liền nói: ''Có, có chứ, nên đổi thành "hạn hán mười năm gặp phải cơn mưa dầm, nơi đất khách xa vạn dặm gặp được người quen cũ, đêm động phòng hoa chúc của hòa thượng, giám sinh được đỗ bảng vàng''. Như thế mới thật sự là tứ đại hỉ vậy!".
Ngô Huệ Thúc rất đỗi kinh ngạc. Lúc này, Kỷ Hiểu Lam cười nói: ''Hạn hán mười năm
gặp trận mưa dầm, hạn hán một tháng cũng là hạn hán, hạn hán ba đến năm năm cũng là hạn
hán, thế nhưng cơn đại hạn mười năm mà gặp trận mưa dầm thì thật đáng mừng không tả.
Còn như ''vạn lý tha hương ngộ cố tri'', xa nhà hàng vạn dặm, nếu có thể gặp được người quen
biết, ắt là vui mừng tột độ, ''Hòa thượng trong đêm động phòng hoa chúc'', hòa thượng vốn
không thể kết hôn, nếu họ có thể lấy vợ thì e là phải vui mừng gấp mấy lần người thường.
Còn khi "Giám sinh kim bảng đề danh'', vốn công danh của giám sinh là dùng tiền bạc
để mua lấy, đa số là ít học tài hèn, nếu có thể dựa vào thực lực của bản thân mà đề danh kim
bảng, ắt sẽ vui mừng hơn người bình thường đọc sách''. Học trọng tài cao, dám nghĩ dám làm,
thông minh tột bậc, Kỷ Hiểu Lam tôi làm được vậy thì không còn phải hổ thẹn.
 
Danh ngôn phương Tây

Marton Cosokas: “Sự chậm trễ là kẻ thù đáng sợ nhất của bạn, vì nó sẽ lấy mất đi thời gian, phẩm cách, năng lực và tự do của bạn, khiến bạn trở thành nô lệ của nó.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptySun Feb 16, 2014 6:26 pm

22.Tử tượng luân dư năng dữ nhân quy củ, bất năng sử nhân xảo.
 
Những người thợ mộc, thợ đóng thùng xe chỉ có thể truyền thụ cho người khác phương thức đục đẽo chứ không thể bảo đảm người khác sẽ trở nên quá khéo léo.
''Vật chất phong phú, linh hồn bị thất lạc, Thượng đế chết đi, tất cả được giải thoát".
Đây chính là quan điểm cơ bản của chủ nghĩa hậu hiện đại. Có rất nhiều giá trị và truyền thống
cổ điển bị mất đi ý nghĩa dưới lập trường của chủ nghĩa hậu hiện đại. Hậu hiện đại là con
đường quá độ của hiện đại, nó nhấn mạnh việc không nắm bắt bất cứ cái gì. Bởi vì sinh mạng
là thứ không thể sờ được không thể nắm giữ được, nó trải qua cái gọi là "tinh thần, ý nghĩa,
bản chất, chiều sâu'', tất cả chúng đều là cái không gian phù phiếm, hư vô. Rất nhiều nhà nghệ thuật phương Tây đã sáng tác nên những tác phẩm cho thời kỳ hiện đại này, như Jurli, Carlo
Maria Mariani, Uwe Reese. Những nhà nghệ thuật này dựa vào sự kết hợp giữa khoa học kỹ
thuật, hội họa, điêu khắc tạo ra quan điểm về cái đẹp cho riêng mình, cho dù hậu hiện đại đánh
giá nghệ thuật như thế nào, nó đều dẫn ra tư duy cho những nhà nghệ thuật phương Tây.
Những nhà nghệ thuật của nước ta cũng tiếp nối những trào lưu này, những vật chất kỳ lạ, những lời nói gây chấn động, những hành động trái ngược với lẽ thường, thoạt trông có vẻ như họ cũng giàu trí tưởng tượng, nhiều khả năng sáng tạo, đóng góp với xã hội, thế nhưng, nếu chỉ cần quan sát một cách tỉ mỉ thì dễ dàng thấy được rằng tư tưởng mỹ học hoặc quan điểm, thưởng thức của những nhà nghệ thuật của chúng ta thật ra khác xa với họ. Lấy ví như cách bao bọc một cái ghế của người nước ngoài, ý đồ của họ dường như là coi trọng yêu cầu bên trong. Mỗi người khi gặp phải hoàn cảnh khốn khó bó buộc bản thân mình, nếu là công việc của những nghệ thuật gia của chúng ta cũng sẽ làm như vậy, như vậy là có ý nghĩ như thế chăng? Có lẽ những nhà nghệ thuật của chúng ta cũng cần xem lại bản thân mình, tìm ra một con đường riêng cho chính mình.
Danh ngôn phương Tây

Aretha Franklin: ''Vật có chỗ nhất định, việc có thời gian nhất định”.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyTue Feb 18, 2014 2:11 pm

23.Sơn kinh chi khê gian, giới nhiên dụng chi nhi thành lộ, vi gian bất bụng, tắc mao tái chi hĩ
                                                                     Tận Tâm hạ
Tuy lối đi nhỏ trên núi đã được vạch ra, thường xuyên qua thì sẽ trở thành đường lộ, nhưng nếu không đi qua thì nó sẽ bị cỏ lau làm cho nghẽn lối đi.
Thời chiến quốc, có một người ham học tên là Tử Cao. Ông nghe nói Mạnh Tử sống ở kinh đô nước Tề là một người học vấn uyên bác nên ông ta đến Tề đô để thỉnh giáo Mạnh Tử.
Mạnh Tử đã thu nhận Cao Tử làm học trò, lại còn truyền thụ học thuyết Nho gia cho ông. Sau
một thời gian, Cao Tử rất có hứng thú đối với việc của mình, và cũng bắt đầu trở nên hời hợt
bởi Việc học.
Mạnh Tử phát hiện ra điều này, liền nói với Cao Tử ''Cỏ lau mọc đầy lối đi nhỏ, tuy đã được vạch ra, nếu như mọi người thường xuyên đi lại thì lối đi nhỏ này sẽ trở thành đường lộ lớn. Thế nhưng, nếu như không lại thì cỏ lau sẽ rất nhanh mọc đầy lối đi nhỏ này và đường lên núi sẽ ùn tắc, mọi nỗ lực đều trở thành vô ích cả''.
Cao Tử nghe xong lời dạy ấy dường như có chút không hiểu. Tiếp đó, Mạnh Tử liền nói tiếp: ''Có lẽ hiện nay cỏ lau đã mọc đầy trong lòng ngươi rồi!''. Cao Tử nghe đến đây, rốt cuộc cũng hiểu ra ý nghĩa mà Mạnh Tử muốn nói, ông ta lấy làm hổ thẹn và hiểu ra được rằng phương pháp học tập của mình là sai lầm, thế nên ông ta quyết tâm nỗ lực học tập hết mình.
 
Danh ngôn phương Tây

Martin Luther Kinh, Jr: “Người chờ đợi thời cơ tốt mới làm việc thì mãi mãi không làm được gì”.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyWed Feb 19, 2014 4:21 pm

24.Ngũ thập bộ tiếu bách bộ
                                  Lương Huệ Vương thượng
Nghiêm khắc đối đãi với mọi người, khoan dung khi dùng luật.
Có lần Lương Huệ Vương hỏi Mạnh Tử rằng: "Ta tận tâm tận lực trị nước. Ví như khi vùng đất này gặp lúc mất mùa, ta đưa trăm họ chuyển bớt đến vùng đất kia và cũng đem lúa thóc vùng đất ấy mà tiếp tế cho dân ở vùng này. Đến khi vùng đất kia mất mùa ta cũng làm cách đó. Ta quan sát việc cai trị ở các nước gần, thật chẳng thấy được người nào tận tâm tận lực như ta, thế mà dân số ở các nước gần chẳng giảm; dân số ở nước ta cũng không tăng là vì duyên cớ gì vậy?”.
Chẳng qua Lương Huệ Vương có tốt hơn những vị quốc quân khác một chút, thật ra, ông không hoàn toàn thật sự yêu nước thương dân.
Mạnh Tử nói: ''Ngày xưa có hai binh sĩ, họ thường thích khoa trương về chiến tích của mình. Một người trong số đó nói: "Một lần tôi có thể đánh bại năm tên địch". Người kia thì nói:
''Chỉ mới là năm người, chứ như tôi đây mười người tôi chẳng sợ nữa là".
Một lần nọ, để chứng minh sự dũng cảm, họ quyết định tham gia chiến đấu. Quả nhiên
khi trống trận vừa trỗi lên, hai người sẵn sàng cho cuộc chiến, không hề tỏ ra lo sợ. Thế nhưng, nhìn thấy sĩ khí rất hiên ngang dũng mãnh của kẻ địch, trùng trùng lớp lớp, giống như là đánh không bao giờ hết. Một người trong số đó nghĩ rằng: Trời ạ! Quân địch sao lại nhiều và dũng cảm thế chứ? Ta thấy chạy là thượng sách. Thế là, anh ta liều vứt bỏ vũ khí chạy mất.
''Anh ta thật không dễ dàng gì chạy đến được nơi an toàn. Ở đây không có quân địch rồi! Nào ngờ có người đã chạy đến phía sau anh ta cười lớn tiếng: ''Ha ha! Cái anh chàng không sợ ma quỷ này ấy thế mà khi nhìn thấy kẻ địch đã bỏ của chạy lấy người, thật là vô dụng". Anh chàng này nghe thấy vậy quay đầu lại nhìn, thì ra là người bạn cùng tham gia chiến đấu với mình đang thở hồng hộc chạy đuổi theo sau, bất quá cũng chạy sau mình có mấy mươi bước mà thôi''.
Thế là, Mạnh Tử mới hỏi Lương Huệ Vương: ''Như người chạy năm chục bước trở lại cười kẻ chạy trăm bước mà cho là nhất thì vua nghĩ thế nào?''.
Lương Huệ Vương mới đáp rằng: ''Đương nhiên không đúng. Hai người đều bỏ chạy vì sợ hãi thì tuy kẻ chạy trước người chạy sau đi chăng nữa, cũng đều là kẻ chết nhát cả''.
Mạnh Tử liền nói: ''Đúng vậy! Ngài đã hiểu rõ đạo lý này thì cũng nên hiểu là tuy dùng tâm mà đối đầu với trăm họ, nhưng như thế vẫn chưa đủ. Điều người dân mong muốn không giống như điều ngài mong muốn, vì thế mà không thể di cư đến nước Lương được, vậy người dân sao lại có thể tăng lên được chứ?''.
 
Danh ngôn phương Tây

Kahlil Gibran: ''Lý tưởng và lòng nhiệt tình của các bạn chính là linh hồn cho chuyến hành trình, là bánh lái và cánh buồm của linh hồn bạn".

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Tri Âm Quán
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Tri Âm Quán


Tổng số bài gửi : 6340
Reputation : 2
Join date : 31/07/2013
Đến từ : Thị Trấn Chũ

**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** EmptyThu Feb 20, 2014 5:35 pm

25.Tự phản nhi bất súc, tuy hạt khoán bác, ngô bất chủy yên.
Tự phản nhi súc, tuy thiên vạn nhân, ngô vãng hĩ
                                                  Công Tôn Sửu thượng
Nếu tự xét lấy mình thì biết được chỗ không ngay thẳng của mình, cho dù đối phương là người thấp hèn ta há có thể khiếp sợ ư, nếu tự xét lấy mình biết được chỗ ngay thẳng của mình, cho dù đối phương là người có thiên xa vạn mã, ta cũng sẽ dũng cảm đối diện.
Đài Loan có một nhà văn hiện đại nổi tiếng tên là Ngô Trùng Lưu. Ông là một thi nhân, một tiểu thuyết gia, cũng là người vận động văn học, cho đến năm 1976 thì bị bệnh mất, cả cuộc đời ông đã sáng tác không ngừng vì lòng tin của chính mình.
''Cậu bé cô nhi Á Tế Á'' là một câu chuyện mà chúng ta đã quá quen thuộc. Bộ tác phẩm này ghi lại nỗi thống khổ và kinh nghiệm sâu sắc nhất của nhân dân Đài Loan trước cuộc chiến. ''Cô nhi Á Tế Á", từ vựng này miêu tả hoàn cảnh bi ai vả tình cầm của dân chúng Đài Loan. Ngô Trùng Lưu cho rằng, tiểu thuyết là sợi dây liên kết với lịch sử. Viết tiểu thuyết thì cần phải có những chứng kiến lịch sử thực sự, như việc ông ấy ra đời trong hoàn cảnh nước nhà (Đài Loan) đang bị quân Nhật thống trị, ông tiếp thu những ý thức từ tổ tiên để lại. Ông tận mắt chứng kiến quân Nhật hoàng giết hại cuộc đời cha ông mình. Ông tiếp nhận sự huấn luyện điển hình của những người thống trị, với xuất thần từ tầng lớp thanh niên trí thức, một số cuộc đời đầy gian truân đã được ngòi bút ông ghi lại; bất chấp mọi nguy hiểm khi bị bắt, cũng chẳng cần phải có những từ hoa mỹ, ông cũng đã viết nên một "Cậu bé cô nhi Á Tế Á'' chứa đựng đầy máu và nước mắt.
Tiểu thuyết của Ngô Trùng Lưu không những đã ghi lại toàn bộ những bi ai của thời đại, mà nó còn bày tỏ tình cảm, ý chí và sứ mệnh rạo rực mang đầy chính nghĩa của ông. Bằng ngòi bút mạnh mẽ của một bậc trượng phu, ông viết lại những kẻ xu nịnh, gian tà. Loại người gian tà đội lốt chí khí dũng mãnh bị bóc trần bởi ngòi bút sắc bén trong các tác phẩm văn học của ông.
Có một số nhà bình luận đã nói về tiểu thuyết của ông: “Vết sẹo, vết sẹo, một vết sẹo không bao giờ mất. Cho dù làm thế nào, Ngô Trùng Lưu vẫn mãi tiếp tục viết về xã hội Đài Loan
trong mắt ông. Xã hội đó là ''228 sự kiện'', sau đó là "Đài Loan trước lúc bình minh'' và ''Không
hoa quả” và sau khi trải qua cuộc chiến tranh ông lại viết ra một hình tượng rất sâu sắc, "Đài
Loan chắp cánh".
Vì theo đuổi sứ mệnh chính nghĩa của mình, Ngô Trùng Lưu đã toàn tâm toàn lực trên con đường viết văn của mình.
 
Danh ngôn phương Tây

Deutsche: ''Che đậy chân lý là thấp hèn và xấu xa, vì chân lý mà nói dối đó là vì khiếp sợ”.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
http://quoccuonglucngan.blogspot.com/
Về Đầu Trang Go down
https://triamquan.forumvi.com/
Sponsored content





**MẠNH TƯ** Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: **MẠNH TƯ**   **MẠNH TƯ** Empty

Về Đầu Trang Go down
 
**MẠNH TƯ**
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 6 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5, 6  Next
 Similar topics
-
» Mụn cóc dạng sợi mảnh là gì
» Các hệ lụy do quan hệ quá mạnh bạo
» Điêu Bột dựng cơ đồ qua lời nhục mạ
» Thuật Nói Chuyện
» Ảnh Bệnh Lậu mức độ Đầu Ở phái mạnh và phụ nữ

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Tri Âm Quán - Lục Ngạn - Bắc Giang :: Các Đạo Khác-
Chuyển đến